Thành kính đảnh lễ Trưởng lão HT. Giác Phúc
(1936-12.12.2020)
Con xin thành kính hướng tâm đảnh lễ Thầy. Một bậc Khất sĩ tôn kính!
Thầy đã viên tịch lúc 7g00, ngày 12-12-2020 (28-10-Canh Tý) tại Pháp viện Minh Đăng Quang.Thành kính đảnh lễ Trưởng lão HT. Giác Phúc
Con xin thành kính hướng tâm đảnh lễ Thầy. Một bậc Khất sĩ tôn kính!
Thầy đã viên tịch lúc 7g00, ngày 12-12-2020 (28-10-Canh Tý) tại Pháp viện Minh Đăng Quang.Đó là câu chuyện thú vị của K và K và K trong 31 ngày qua.
Có vô duyên, thì không hữu duyên. Đúng rồi.
Có vô duyên, thì có hữu duyên. Cũng đúng luôn.
Duyên là duyên, hữu vô nào có. Cũng đúng tất.
GDP của Bhutan là 500 triệu đô la. GDP của Nhật là 4400 tỷ. Một giọt sương bên cạnh bát nước đầy ! Nhưng người Nhật có hạnh phúc hơn ông già bán táo trong phim không ? Các kinh tế gia tiếng tăm của Nhật tuyên bố trong hội thảo của Bộ Ngoại giao : nước Nhật phải bớt quan tâm đến mức tăng trưởng GDP để học hỏi quan niệm hạnh phúc của Bhutan. Cũng thế, một đại biểu Canada hỏi thẳng trong hội thảo ở Mỹ: ở đầu thế kỷ 21 này, ai còn dám tự hào "bạn phải cười đi vì bạn đang đứng giữa Disneyland" ? Cuốn phim đưa người xem đi vào cái nhìn hiền triết thời sự ngày nay mà Mathieu Ricard đã dự báo từ mấy năm trước. Ông nói : Buthan nghèo, nhưng không khổ, không có người ăn xin, nhà nào cũng có ruộng vườn, có trâu bò, có khung dệt, đủ ăn, đủ mặc, giáo dục, y tế miễn phí.
Bhutan là nước nghèo duy nhất trên thế giới có rừng còn nguyên vẹn, là nước nghèo duy nhất trên thế giới hạn chế du lịch đến mức tối đa, là nước duy nhất trên thế giới cấm săn bắn, đánh cá. Bhutan không biết chen chúc : non một triệu dân sống rải rác trên một dãi đất dài 500 cây số, phong cảnh tuyệt đẹp, với một thủ đô không quá 30 ngàn người. Nếu muốn, Bhutan có thể trở thành như bất cứ nước nào trên thế giới, nhưng nếu muốn, không nước nào có thể trở thành Bhutan. Không ở đâu trời đất còn nghe tiếng nông dân hát ngoài đồng trong mùa gặt. Trong thế giới càng ngày càng phức tạp, Bhutan lựa chọn sống đơn giản. Người dân không có gì trong tay bởi vì họ có cả thế giới. Họ không tìm kiếm gì, bởi vì tất cả đều ở đấy rồi. Bởi vậy, người trong phim không vội vã. Không vội vã, nên họ tự do. Và tự do là hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ đến từ bên trong. Cám ơn Bhutan đã dám sống độc đáo với sự thật ấy.
Chấp nhận bệnh dịch như nó đang là