Mấy anh em đồng hương với tôi có dịp ngồi lại với nhau hay nói chuyện trên trời dưới đất. Người xứ khác nhìn vào có thể cho rằng chúng tôi nói chuyện trên trời dưới đất là khoác lác. Nhưng không, chúng tôi chỉ nói chuyện trên trời dưới đất được khi chúng tôi ai nấy đều đang vui vẻ, bình yên, tỉnh táo và gắn bó thân thiết với nhau.
15.10.21
15.9.21
Trời, đất và tôi
Tôi đọc, nói hay viết về trời và đất là để học. Tôi thích chủ đề này khi còn nhỏ. Tôi đọc đi đọc lại Dế mèn phiêu lưu ký và Hoàng tử bé là vì vậy. Trong khi Dế mèn phiêu lưu ký tả đất thì Hoàng tử bé tả trời. Và trong trời có đất, trong đất có trời.
29.8.21
SỢ CHẾT
Gần một phần tư cuộc đời, tôi sống trong nỗi sợ chết. Chính nó đã dí tôi đi tu sớm. Sớm là vì lẽ ra sự đi tu diễn ra muộn hơn. Lêu lổng với đời vài cuộc đi cuộc ở cuộc chờ nữa đã. Nhưng phải đi ngay, vì bị chết ép.
Cha ép không được, mẹ ép không được, thầy ép không được, người yêu ép không được, mà cái chết ép được.
3.3.21
Vượt qua cái đau khi ngồi thiền
Trong khi ngồi thiền, đau chân là điều ai cũng gặp phải. Chúng ta không thể loại trừ hay vượt qua các cơn đau một cách dễ dàng, nhưng chúng ta có thể làm cho các cơn đau không nhân rộng hoặc cường độ đau không tăng.
12.2.21
Bóng Thầy ngày Xuân
Trong vài chục giò lan được gom lại, giò lan Thầy trồng vẫn được nhận ra.
Chậu cũ, thân già nhìn rắn chắc hơn. Lại cho những cánh hoa bất ngờ.
2 cành lan trông rất khiêm tốn với số cánh hoa dễ dàng đếm được cũng đủ làm ấm lòng những người mang về, chăm sóc và ươm tưới theo tháng năm. Kể ra, giò lan đã đứng đây gần mươi mùa xuân rồi.
Đón xuân này, trên cành, đếm được 6 đoá. 4 đoá còn nụ. 2 đoá vừa hé nở. Xoay qua xoay lại để chụp, kiểu gì 2 nụ đã nở cũng nghiêng xuống mặc tịnh theo hướng của cành nhánh cứng vững tự nhiên vốn có của loài lan, không giống như một số loài hoa kiểng được nhiều người bẻ uốn phổ biến hiện nay.
Dù TỒN TẠI không phải lúc nào cũng như nhau trong cách nhìn của mỗi người, Người trồng hoa như vẫn còn đây.