Khổ nào
cũng có khuôn.
Buồn nào
cũng có tuổi
(ô, không!).
...
Nhìn đời
như mây nổi
Cửa nào
chẳng bình yên
~~~~~~~~~~~
Những nữ thanh niên xung phong tìm bình yên nơi cửa Phật
Một đêm đầu tháng Ba năm 1971, người ta dúi vào tay nữ hộ lý Bùi Thị Đoán một đứa trẻ đỏ hỏn.
Đêm ấy, chị Đoán đang trực ở bệnh viện tỉnh Thái Bình. Người phụ nữ lớn tuổi trình bày rằng ai đó đã gửi đứa trẻ cho bà để đi vệ sinh, rất lâu rồi không thấy quay lại. Mọi người hoảng hốt đốt đèn bão đi các gốc cây xung quanh để tìm. Rồi họ nhận ra: người mẹ đã cố tình bỏ đứa con ở lại.
cũng có khuôn.
Buồn nào
cũng có tuổi
(ô, không!).
...
Nhìn đời
như mây nổi
Cửa nào
chẳng bình yên
~~~~~~~~~~~
Những nữ thanh niên xung phong tìm bình yên nơi cửa Phật
Một đêm đầu tháng Ba năm 1971, người ta dúi vào tay nữ hộ lý Bùi Thị Đoán một đứa trẻ đỏ hỏn.
Đêm ấy, chị Đoán đang trực ở bệnh viện tỉnh Thái Bình. Người phụ nữ lớn tuổi trình bày rằng ai đó đã gửi đứa trẻ cho bà để đi vệ sinh, rất lâu rồi không thấy quay lại. Mọi người hoảng hốt đốt đèn bão đi các gốc cây xung quanh để tìm. Rồi họ nhận ra: người mẹ đã cố tình bỏ đứa con ở lại.